Bị bạn gái phản bội, chàng trai cay đắng nhận ra “đừng lấy lý do phấn đấu cho tương lai mà không quan tâm đến người yêu mình”
Người thứ 3 luôn là vấn đề nhức nhối trong một mối quan hệ. Dẫu đối phương có rộng lượng bảo rằng: Vì tôi mải mê công việc mà bỏ quên cô ấy, khiến cô ấy sa vào vòng tay của người khác... thì cộng đồng vẫn không thể xí xoá việc một ai đó đã ở trong một mối quan hệ nhưng vẫn tìm kiếm đối tượng mới. Có duyên mà không có phận suy cho cùng cũng chỉ là một câu nói giảm bớt sự bi kịch trong một mối tình. Duyên hay phận đều là do chúng ta tự tạo ra!
Mới đây, người đọc NEU Confessions đã lắng nghe tâm sự của một chàng bác sĩ 30 tuổi vừa chấm dứt mối tình sâu đậm ngỡ đẹp như mơ của mình. Bạn gái phản bội anh, âm thầm có người thứ 3. Tuy nhiên, khi phát hiện bạn gái không chung thuỷ, anh chàng vờ như không biết và âm thầm dõi theo cuộc nói chuyện, hẹn hò của họ.
(Ảnh minh hoạ)
Từ người yêu chính thức của cô gái, anh trở thành một cái bóng lặng lẽ dõi theo người mình yêu và chàng trai khác. Ngày quan trọng nhất đời anh - nhận bằng thạc sĩ, cũng là lúc anh đưa ra quyết định khác cũng quan trọng không kém!
Chàng trai kể mình quen cô gái trong một lần nàng vào viện chăm sóc người bạn bị tai nạn. Cả hai nói chuyện rất hợp nhau và tiến đến yêu đương. Năm đó, cô bạn học năm 2 còn anh đã là một bác sĩ trẻ ở tuổi 26. Khi ra mắt 2 gia đình, mọi người rất ủng hộ mối quan hệ này. Chàng trai chỉ chờ người mình yêu tốt nghiệp ĐH là sẽ cưới luôn.
Tuy nhiên, dòng đời đưa đẩy, đám cưới bị hoãn lại, chàng trai mất 2 năm tiếp theo để học thạc sĩ trong khi người yêu anh đã có công việc ổn định. Việc học, thi cử, báo cáo, luận văn, công việc ở bệnh viện... cứ thế xếp chồng lên nhau khiến anh không có đủ thời gian quan tâm đến người mình thương. Mọi rắc rối nảy sinh từ đây...
(Ảnh minh hoạ)
"Hôm đó được nghỉ mình đưa em đi ăn. Em không vui vẻ như mọi khi. Mình gặng hỏi em không nói. Mình có cảm giác gì đó chẳng lành. Mình mò mật khẩu Facebook của em (lúc yêu 2 đứa cùng đặt lại mật khẩu là ngày sinh của nhau). Trước mắt mình là 1 cuộc nói chuyện dài, mỗi đêm, hệt như lúc chúng mình mới yêu. Cậu ấy cùng cơ quan em và mình cảm nhận được em rất vui vẻ. Mình cố gắng bình tĩnh, không nói gì với em cả. Sau đó mình có gặng hỏi, em cũng không nói gì.
Không khí 2 đứa im lặng đến sợ hãi nhưng mình chả có thời gian để đau lòng. Bệnh nhân ngày càng đông mà khoa thiếu 2 bác sĩ. Gần như chẳng ai được ngơi nghỉ phút nào. Thi thoảng, mình vẫn theo dõi họ tâm sự. Tăng dần, em và cậu ấy đi chơi nhiều hơn, mình thấy em đang rất hạnh phúc", chàng bác sĩ kể.
Hai năm đầy khổ ải cuối cùng anh chàng cũng lấy được tấm bằng thạc sĩ. Anh vẫn đưa người yêu về quê để vui cùng gia đình mình như không có chuyện gì xảy ra. Tối đó, sau khi cơm nước xong, chàng trai nói với bố mẹ chuyện chia tay. Trước sự ngạc nhiên của họ, anh nói: Hãy tin con trai như 30 năm nay.
Anh đi cùng người yêu ra quán cafe hay ngồi và nói lời chia tay vì đã biết chuyện của cô gái với đồng nghiệp. Cô gái khóc thừa nhận và xin lỗi nhưng tất cả đã quá muộn.
30 tuổi và bận rộn, liệu còn ai yêu tôi không? (Ảnh minh hoạ)
Ngày chàng trai công thành danh toại cũng chính là ngày anh buông tay người mình rất yêu thương theo cách mà cô gái không thể nói được lời oán trách.
"Thế là cuộc tình viên mãn tưởng chừng duyên số đã sắp đặt chấm hết, có duyên nhưng không có phận. Trở về Hà Nội cố gắng vùi đầu vào công việc nhưng mình chưa thế quên được cô gái nhỏ nhắn ngày nào.
30 tuổi, liệu mình còn có thể có một chuyện tình yêu dài và đẹp như thế được mấy lần nữa, sẽ lại nợ mẹ một nàng dâu đến bao giờ! Mình hận bản thân mình quá thờ ơ, quá vô tâm, cứ tưởng cái gì của mình rồi thì không cần phải giữ. Mình đã sai! Các bạn nam ạ, luôn phải yêu thương một nửa của mình, càng của mình thì càng phải chăm sóc, bạn không làm ngoài kia ắt có người thay bạn làm! Đêm trực buồn!", chàng bác sĩ tự trách bản thân.
Đau, rất đau có phải không?